1. Sự im lặng của học sinh trong suốt buổi học cuối cùng cho thấy điều gì?
A. Sự thiếu tập trung và mệt mỏi.
B. Sự tôn trọng và lắng nghe thầy giáo.
C. Sự sợ hãi và không dám nói.
D. Sự đồng tình với lệnh cấm.
2. Trong Buổi học cuối cùng, chi tiết nào thể hiện rõ thái độ kính trọng của thầy Ha-men đối với tiếng mẹ đẻ của mình?
A. Thầy viết lên bảng dòng chữ Nước Pháp muôn năm! bằng tất cả sức lực.
B. Thầy mặc bộ lễ phục đẹp nhất, là bộ mà thầy chỉ mặc trong những dịp đặc biệt.
C. Thầy dành toàn bộ thời gian buổi học để giảng về ngữ pháp tiếng Pháp.
D. Thầy yêu cầu tất cả học sinh phát biểu bằng tiếng Pháp.
3. Phát ngôn Tiếng Pháp là ngôn ngữ hay nhất, trong sáng nhất, đẹp đẽ nhất trên thế giới của thầy Ha-men thể hiện điều gì?
A. Sự kiêu ngạo của một giáo viên.
B. Niềm tự hào dân tộc và tình yêu tiếng mẹ đẻ.
C. Sự khuyến khích học sinh học ngoại ngữ khác.
D. Sự đánh giá khách quan về các ngôn ngữ trên thế giới.
4. Trong câu Thầy nói: Các con yêu quý của ta..., từ ta ở đây được sử dụng với ý nghĩa gì?
A. Xưng hô thông thường của thầy giáo với học trò.
B. Sự thể hiện tình cảm yêu mến, gắn bó sâu sắc của thầy với học trò.
C. Sự phân biệt ngôi thứ giữa thầy và trò.
D. Một cách xưng hô mang tính nghi lễ.
5. Trong văn bản, từ buổi học cuối cùng mang ý nghĩa biểu tượng gì?
A. Sự kết thúc của một giai đoạn học tập bình thường.
B. Sự thay đổi lớn lao trong cuộc đời của người dân An-dát và Lô-ren.
C. Sự tạm biệt với một người thầy đáng kính.
D. Sự mất mát về quyền tự do ngôn ngữ và văn hóa.
6. Cụm từ những ngón tay đen trũi của thầy Ha-men có tác dụng gì trong việc khắc họa hình ảnh thầy giáo?
A. Thể hiện sự chăm chỉ, vất vả của thầy.
B. Gợi tả sự già nua và bệnh tật của thầy.
C. Làm nổi bật sự khác biệt giữa thầy và trò.
D. Tạo ấn tượng về một người thầy nghiêm khắc.
7. Câu Giờ đây, tiếng Pháp là thứ tiếng hay nhất, trong sáng nhất, đẹp đẽ nhất trên thế giới là một ví dụ về phép tu từ nào?
A. Hoán dụ
B. Nói giảm nói tránh
C. So sánh
D. Cường điệu (Nói quá)
8. Tại sao dân làng lại có mặt đông đủ trong lớp học của thầy Ha-men vào buổi học cuối cùng?
A. Họ đến để chia tay thầy Ha-men.
B. Họ đến để phản đối lệnh cấm dạy tiếng Pháp.
C. Họ đến để tham dự một buổi lễ quan trọng của làng.
D. Họ đến để nghe tin tức về chiến tranh.
9. Trong bối cảnh của câu chuyện, lệnh cấm dạy tiếng Pháp ở An-dát và Lô-ren cho thấy điều gì về tình hình chính trị lúc bấy giờ?
A. Nước Phổ đã chiến thắng trong cuộc chiến tranh với Pháp và áp đặt chính sách đồng hóa.
B. Chính phủ Pháp đang cố gắng củng cố nền giáo dục quốc dân.
C. Người dân An-dát và Lô-ren yêu cầu được học tiếng Đức.
D. Thầy Ha-men đã quyết định nghỉ hưu sớm.
10. Biện pháp tu từ nào được sử dụng chủ yếu trong câu Thoạt tiên, tôi định bụng sẽ đợi ở ngoài hành lang...?
A. So sánh
B. Ẩn dụ
C. Nhân hóa
D. Nói quá
11. Tại sao tác giả lại dùng từ cả trong câu ...hôm nay tôi thấy cả lớp làm như thế.?
A. Để nhấn mạnh sự khác biệt của buổi học này so với các buổi học trước.
B. Để chỉ ra rằng tất cả học sinh đều tham gia hoạt động đó.
C. Để thể hiện sự ngạc nhiên của tác giả.
D. Để miêu tả sự im lặng bất thường của lớp học.
12. Tại sao Phrăng lại cảm thấy bất ngờ khi nhìn thấy thầy Ha-men?
A. Vì Phrăng tưởng hôm đó là ngày nghỉ.
B. Vì Phrăng thấy thầy Ha-men mặc trang phục khác thường.
C. Vì Phrăng nghĩ thầy Ha-men sẽ vắng mặt.
D. Vì Phrăng đã đến lớp muộn.
13. Tại sao Phrăng lại cảm thấy hối tiếc và buồn bã khi biết hôm nay là buổi học cuối cùng về tiếng Pháp?
A. Vì Phrăng chưa bao giờ thực sự chú tâm vào các bài học tiếng Pháp trước đây.
B. Vì Phrăng sợ bị phạt nếu không hoàn thành bài tập về nhà.
C. Vì Phrăng không thích thầy Ha-men và muốn buổi học kết thúc sớm.
D. Vì Phrăng nghĩ rằng mình sẽ không có cơ hội học tiếng Pháp nữa.
14. Yếu tố nào trong câu chuyện cho thấy sự thay đổi tâm lý rõ rệt của Phrăng từ ban đầu đến cuối buổi học?
A. Việc cậu bé không còn muốn trốn học nữa.
B. Việc cậu bé cảm thấy buồn bã và hối tiếc.
C. Việc cậu bé lắng nghe thầy giáo giảng bài một cách chăm chú.
D. Tất cả các đáp án trên.
15. Câu Thầy Ha-men đứng im trên bục giảng, mặt thầy tái đi, nhìn quanh lớp học, rồi thầy nói với giọng run run... cho thấy tâm trạng gì của thầy?
A. Phấn khích và vui vẻ.
B. Buồn bã, xúc động và nghẹn ngào.
C. Giận dữ và thất vọng.
D. Bình thản và chấp nhận.
16. Lời dặn Chúng ta phải giữ gìn tiếng Pháp giữa chúng ta của thầy Ha-men có ý nghĩa gì trong bối cảnh lịch sử đó?
A. Khuyến khích học sinh học thêm nhiều ngôn ngữ khác.
B. Nhấn mạnh tầm quan trọng của việc bảo tồn và phát huy tiếng mẹ đẻ khi bị áp bức.
C. Yêu cầu học sinh tham gia phong trào kháng chiến chống Phổ.
D. Động viên học sinh học tập chăm chỉ để trở thành người giỏi.
17. Hành động đọc to Buổi học cuối cùng của thầy Ha-men cho thấy điều gì về tình cảm của ông đối với học sinh?
A. Sự yêu thương, trìu mến và mong muốn học trò ghi nhớ bài học.
B. Sự giận dữ và thất vọng với thái độ học tập của học sinh.
C. Sự kiêu hãnh về kiến thức đã truyền đạt.
D. Sự mệt mỏi và muốn kết thúc buổi học sớm.
18. Yếu tố nào trong câu chuyện Buổi học cuối cùng thể hiện rõ nhất sự trân trọng quá khứ và nguồn cội?
A. Thái độ của thầy Ha-men đối với tiếng Pháp.
B. Sự có mặt của dân làng trong lớp học.
C. Sự hối tiếc của Phrăng về việc học tiếng Pháp.
D. Lệnh cấm dạy tiếng Pháp của chính quyền Phổ.
19. Tại sao thầy Ha-men lại nói Đây là buổi học cuối cùng về tiếng Pháp mà không phải Đây là buổi học cuối cùng của chúng ta?
A. Vì thầy muốn nhấn mạnh sự nghiêm trọng của việc cấm tiếng Pháp.
B. Vì thầy muốn học sinh hiểu rằng họ sẽ không bao giờ được học tiếng Pháp nữa.
C. Vì thầy muốn phân biệt rõ ràng giữa việc học tiếng Pháp và việc rời khỏi trường.
D. Vì thầy muốn thể hiện sự yếu đuối và bất lực của mình.
20. Trong buổi học, khi thầy Ha-men nói Tôi không biết gì cả, hành động của thầy là gì?
A. Thầy thừa nhận mình đã dạy không tốt.
B. Thầy đang trêu đùa học sinh.
C. Thầy đang nói về việc không biết khi nào tiếng Pháp sẽ được dạy trở lại.
D. Thầy thể hiện sự bất lực trước lệnh cấm.
21. Việc thầy Ha-men giảng bài về ngữ pháp tiếng Pháp một cách cẩn thận, chậm rãi trong buổi học cuối cùng cho thấy điều gì?
A. Thầy muốn học sinh ghi nhớ kiến thức một cách sâu sắc nhất.
B. Thầy muốn kéo dài thời gian của buổi học.
C. Thầy muốn chứng tỏ sự chuyên nghiệp của mình.
D. Thầy muốn học sinh thấy sự khác biệt so với các buổi học trước.
22. Sự thay đổi trong thái độ của Phrăng đối với việc học tiếng Pháp vào buổi học cuối cùng thể hiện điều gì?
A. Sự sợ hãi và lo lắng của cậu bé trước tương lai.
B. Sự nhận thức muộn màng về giá trị của tiếng Pháp và sự nghiệp học hành.
C. Sự hứng thú bất ngờ với môn học mà trước đây cậu không quan tâm.
D. Sự bất mãn với chính quyền Phổ.
23. Tại sao Phrăng lại cảm thấy rất lạ khi nghe thầy Ha-men nói rằng đây là buổi học cuối cùng?
A. Vì cậu bé đã quá quen với việc học tiếng Pháp.
B. Vì cậu bé không hiểu ý nghĩa của buổi học cuối cùng.
C. Vì cậu bé chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ không còn được học tiếng Pháp nữa.
D. Vì cậu bé nghĩ thầy Ha-men sẽ chuyển trường.
24. Khi Phrăng nhìn thấy dân làng ngồi im lặng ở cuối lớp, cậu bé cảm thấy gì?
A. Sự tò mò và ngạc nhiên.
B. Sự sợ hãi và lo lắng.
C. Sự bối rối và khó hiểu.
D. Sự đồng cảm và chia sẻ.
25. Khi thầy Ha-men nói Cái quan trọng nhất là biết giữ gìn tiếng nói của mình, ông muốn đề cập đến khía cạnh nào của tiếng Pháp?
A. Giá trị văn học và nghệ thuật của ngôn ngữ.
B. Tính hiệu quả trong giao tiếp hàng ngày.
C. Vai trò của ngôn ngữ như một công cụ để thể hiện bản sắc dân tộc.
D. Sự phức tạp và quy tắc ngữ pháp của ngôn ngữ.