1. Trong bài, những ngọn núi nhấp nhô như những chiếc răng cưa còn có thể gợi ý về điều gì khác ngoài địa hình?
A. Sự yên bình của vùng đất.
B. Sự nguy hiểm tiềm ẩn của thiên nhiên.
C. Sự giàu có của con người.
D. Sự phát triển của du lịch.
2. Từ sững sờ trong bài thể hiện cảm xúc gì của tác giả?
A. Sự tức giận.
B. Sự ngạc nhiên, kinh ngạc trước cảnh đẹp.
C. Sự mệt mỏi.
D. Sự buồn bã.
3. Tác giả sử dụng những từ ngữ nào để gợi tả sự thay đổi đột ngột của thời tiết trên đường lên Sa Pa?
A. Nắng vàng, sương mờ.
B. Mưa phùn, gió lạnh.
C. Nắng chói chang, mây mù.
D. Gió heo may, sương giăng.
4. Theo bài, yếu tố nào khiến cảnh vật Sa Pa trở nên huyền ảo và kỳ diệu?
A. Màu sắc rực rỡ của hoa lá.
B. Sự thay đổi liên tục của thời tiết và mây mù.
C. Âm thanh của núi rừng.
D. Những con đường quanh co, khúc khuỷu.
5. Tại sao nói chuyến đi lên Sa Pa của tác giả là một trải nghiệm đáng nhớ?
A. Vì Sa Pa có nhiều món ăn ngon.
B. Vì tác giả đã gặp gỡ nhiều người bạn mới.
C. Vì cảnh vật thiên nhiên kỳ thú và những cảm xúc đặc biệt mà Sa Pa mang lại.
D. Vì hành trình lên Sa Pa rất ngắn.
6. Cảm xúc chủ đạo của tác giả Nguyễn Tuân khi đặt chân đến Sa Pa là gì?
A. Sự mệt mỏi và chán nản vì hành trình gian nan.
B. Sự ngỡ ngàng, trầm trồ trước vẻ đẹp của thiên nhiên và con người Sa Pa.
C. Sự lo lắng về những khó khăn phía trước.
D. Sự buồn bã vì xa cách quê hương.
7. Trong bài Đường đi Sa Pa, tác giả Nguyễn Tuân đã miêu tả cảnh vật thiên nhiên hùng vĩ và thơ mộng như thế nào khi vượt qua đèo dốc?
A. Cảnh vật mờ ảo, ẩn hiện trong sương sớm.
B. Cảnh vật hiện lên rõ nét, đầy sức sống với nắng vàng rực rỡ.
C. Cảnh vật thay đổi liên tục theo từng khúc cua, lúc mờ sương, lúc nắng vàng.
D. Cảnh vật tĩnh lặng, bao trùm bởi một màu xám xịt.
8. Hình ảnh những đỉnh núi nhấp nhô như những chiếc răng cưa gợi lên điều gì về địa hình Sa Pa?
A. Sự bằng phẳng, êm đềm.
B. Sự hiểm trở, sắc nhọn và không bằng phẳng.
C. Sự mềm mại, uốn lượn.
D. Sự rộng lớn, bao la.
9. Cảm nhận của tác giả về Sa Pa có điểm gì khác biệt so với nhiều nơi khác?
A. Sa Pa có vẻ đẹp quen thuộc, dễ đoán.
B. Sa Pa có vẻ đẹp độc đáo, kỳ lạ, chưa từng thấy.
C. Sa Pa có vẻ đẹp giản dị, mộc mạc.
D. Sa Pa có vẻ đẹp hoang sơ, dữ dội.
10. Khi nói chúng ta lên Sa Pa, tác giả muốn nhấn mạnh điều gì?
A. Tác giả đi một mình.
B. Tác giả đi cùng nhiều người.
C. Tác giả đang nói về một nhóm người cụ thể.
D. Tác giả đang nói đến một chuyến đi chung của cả đoàn.
11. Hình ảnh những bông hoa chuối rừng, đỏ tươi như lửa có tác dụng gì trong việc miêu tả cảnh vật?
A. Tạo cảm giác buồn bã, ảm đạm.
B. Làm nổi bật vẻ đẹp rực rỡ, sức sống mãnh liệt của thiên nhiên vùng núi.
C. Gợi lên sự nguy hiểm của núi rừng.
D. Thể hiện sự nghèo khó của người dân.
12. Trong bài, tác giả có nhắc đến những yếu tố nào làm nên vẻ đẹp của Sa Pa?
A. Chỉ có cảnh vật thiên nhiên.
B. Thiên nhiên hùng vĩ và con người lao động.
C. Thời tiết thay đổi và những con đường dốc.
D. Hoa lá và sương mù.
13. Vì sao tác giả gọi Sa Pa là nàng tiên của núi rừng?
A. Vì Sa Pa có nhiều loài hoa đẹp như nàng tiên.
B. Vì Sa Pa giống như một nàng tiên xinh đẹp, ẩn mình và quyến rũ.
C. Vì người dân Sa Pa có làn da trắng như nàng tiên.
D. Vì Sa Pa có những câu chuyện cổ tích về nàng tiên.
14. Từ hùng vĩ trong bài Đường đi Sa Pa dùng để miêu tả khía cạnh nào của thiên nhiên?
A. Sự mềm mại và uyển chuyển.
B. Sự bao la, rộng lớn và có sức mạnh lay động lòng người.
C. Sự nhỏ bé và tinh tế.
D. Sự rực rỡ và nhiều màu sắc.
15. Cụm từ như một bức tranh thủy mặc dùng để miêu tả cảnh vật Sa Pa theo khía cạnh nào?
A. Sự rực rỡ, nhiều màu sắc.
B. Sự cổ kính, trầm mặc.
C. Sự thanh tao, hài hòa, giàu chất thơ và có chiều sâu.
D. Sự sống động, nhộn nhịp.
16. Tác giả đã dùng biện pháp nghệ thuật nào để miêu tả sự hùng vĩ của núi non?
A. Nhân hóa.
B. So sánh và ẩn dụ.
C. Điệp ngữ.
D. Nói quá.
17. Tác giả ví những đám mây bồng bềnh trên đỉnh núi như gì?
A. Những con tàu trắng.
B. Những đàn cừu trắng.
C. Những chiếc bánh kem.
D. Những tảng bông.
18. Bài văn Đường đi Sa Pa thuộc thể loại nào?
A. Truyện ngắn.
B. Miêu tả.
C. Ký sự.
D. Tùy bút.
19. Theo bài Đường đi Sa Pa, tác giả cảm nhận thế nào về không khí ở Sa Pa?
A. Không khí oi bức, khó chịu.
B. Không khí mát mẻ, trong lành và dễ chịu.
C. Không khí ẩm thấp, nhiều sương mù.
D. Không khí ồn ào, náo nhiệt.
20. Hành trình lên Sa Pa được miêu tả là một hành trình như thế nào?
A. Dễ dàng và thuận lợi.
B. Gian nan, thử thách nhưng đầy vẻ đẹp.
C. Ngắn ngủi và nhanh chóng.
D. Tẻ nhạt và đơn điệu.
21. Từ trập trùng trong câu Những dãy núi đá vôi trập trùng điệp điệp được dùng để miêu tả điều gì?
A. Sự cao lớn và sừng sững của những ngọn núi.
B. Sự liên tiếp, chồng chất và nhấp nhô của các dãy núi.
C. Sự hiểm trở và khó đi của địa hình.
D. Sự bao la và rộng lớn của vùng núi.
22. Khi miêu tả con đường lên Sa Pa, tác giả dùng từ chênh vênh để nói về điều gì?
A. Sự vững chắc, kiên cố của con đường.
B. Sự an toàn và bằng phẳng của con đường.
C. Sự nguy hiểm, cheo leo và có thể bị rơi bất cứ lúc nào.
D. Sự rộng rãi và thênh thang của con đường.
23. Tác giả sử dụng những giác quan nào để miêu tả Sa Pa một cách sinh động?
A. Chỉ thị giác.
B. Thị giác và thính giác.
C. Thị giác, khứu giác và cảm giác (thời tiết).
D. Thị giác, thính giác, khứu giác và xúc giác.
24. Tại sao tác giả lại chú trọng miêu tả sự thay đổi của thời tiết và cảnh vật trên đường lên Sa Pa?
A. Để làm cho bài văn dài hơn.
B. Để thể hiện sự gian nan của hành trình.
C. Để làm nổi bật sự kỳ thú, đa dạng và biến ảo của thiên nhiên, tạo ấn tượng mạnh mẽ.
D. Để so sánh với những nơi khác.
25. Khi miêu tả những đám mây, tác giả Nguyễn Tuân đã dùng hình ảnh so sánh nào?
A. Những đám mây như bông gòn.
B. Những đám mây như những tấm chăn.
C. Những đám mây như những con thuyền.
D. Những đám mây như những dải lụa.