1. Tác giả sử dụng cách nói ẩn dụ "con đường đã về với tuyết trắng" để làm nổi bật điều gì?
A. Sự biến đổi của thời tiết.
B. Sự vắng lặng và lạnh lẽo bao trùm cảnh vật.
C. Sự biến mất của sự sống.
D. Sự trở lại của những kỷ niệm xưa.
2. Nhà thơ muốn gửi gắm thông điệp gì qua bài thơ "Con đường mùa đông"?
A. Hãy yêu thiên nhiên mùa đông.
B. Cuộc đời luôn có những nỗi buồn và sự cô đơn.
C. Hãy trân trọng những khoảnh khắc hiện tại.
D. Tình yêu có thể vượt qua mọi thử thách.
3. Tác giả sử dụng yếu tố "mùa đông" trong tiêu đề và nội dung bài thơ chủ yếu để làm gì?
A. Miêu tả cảnh quan thiên nhiên.
B. Tạo không gian, thời gian và gợi tâm trạng.
C. Đánh dấu một sự kiện lịch sử.
D. Thể hiện sự thay đổi của thời tiết.
4. Bài thơ "Con đường mùa đông" gợi lên không khí gì đặc trưng của mùa đông?
A. Sôi động, náo nhiệt.
B. Lạnh lẽo, tĩnh mịch và cô đơn.
C. Ấm áp, sum vầy.
D. Rộn ràng, nhộn nhịp.
5. Bài thơ "Con đường mùa đông" thuộc thể thơ nào?
A. Thơ tự do.
B. Thơ lục bát.
C. Thơ thất ngôn tứ tuyệt.
D. Thơ năm chữ.
6. Theo cách hiểu phổ biến, từ "đã về" trong câu "Con đường mùa đông... Đã về với tuyết trắng rồi" có sắc thái ý nghĩa gì?
A. Sự khởi đầu của một hành trình mới.
B. Sự hoàn tất, kết thúc của một mùa.
C. Sự tiếp diễn không ngừng nghỉ.
D. Sự thay đổi đột ngột, bất ngờ.
7. Sự tương phản giữa con người và thiên nhiên trong bài thơ "Con đường mùa đông" thể hiện ở điểm nào?
A. Con người chủ động thay đổi thiên nhiên.
B. Thiên nhiên khắc nghiệt làm nổi bật nỗi cô đơn, buồn bã của con người.
C. Con người và thiên nhiên hòa quyện, đồng điệu.
D. Con người tìm thấy niềm vui trong thiên nhiên mùa đông.
8. Nếu phân tích theo hướng tâm lý, hình ảnh "con đường mùa đông" có thể đại diện cho giai đoạn nào trong cuộc đời con người?
A. Thời kỳ tuổi trẻ sôi nổi.
B. Giai đoạn đỉnh cao của sự nghiệp.
C. Thời kỳ suy tư, chiêm nghiệm về quá khứ và hiện tại.
D. Tuổi già an nhiên, tự tại.
9. Bài thơ "Con đường mùa đông" thể hiện sự gắn bó giữa con người và cảnh vật qua những yếu tố nào?
A. Tác giả miêu tả chi tiết các loài động vật.
B. Tác giả hòa mình vào không gian, cảm nhận và suy tư cùng cảnh vật.
C. Tác giả chỉ quan sát cảnh vật từ xa.
D. Tác giả đặt tên riêng cho con đường.
10. Trong "Con đường mùa đông", sự xuất hiện của "vạt áo ai bay" có thể được xem là một dạng thức của yếu tố nào trong thơ trữ tình?
A. Biểu tượng của hy vọng.
B. Nghệ thuật ẩn dụ tượng trưng.
C. Yếu tố gây cười.
D. Sự kiện thực tế.
11. Cảm xúc chủ đạo của người nói khi nhắc đến "vạt áo ai bay" trong "Con đường mùa đông" là gì?
A. Hạnh phúc.
B. Tức giận.
C. Hoài niệm, day dứt.
D. Hào hứng.
12. Trong bài "Con đường mùa đông", câu "Ta đứng trên con đường mùa đông" thể hiện điều gì về vị thế của nhân vật trữ tình?
A. Sự tự tin, làm chủ.
B. Sự lạc lõng, đơn độc.
C. Sự khám phá, chinh phục.
D. Sự chiêm ngưỡng, thưởng ngoạn.
13. Tác dụng của việc lặp lại cụm từ "con đường mùa đông" ở đầu và cuối bài thơ là gì?
A. Nhấn mạnh sự thay đổi của con đường.
B. Tạo ấn tượng về sự tuần hoàn, khép kín.
C. Tăng tính nhạc cho bài thơ.
D. Giới thiệu chủ đề chính của bài.
14. Trong bài thơ, "con đường mùa đông" còn có thể được hiểu là biểu tượng cho điều gì khác ngoài cảnh vật?
A. Con đường dẫn đến thành công.
B. Con đường đời với những thử thách, cô đơn.
C. Con đường tìm về cội nguồn.
D. Con đường của sự giác ngộ.
15. Theo phân tích, "tuyết trắng" trong bài thơ "Con đường mùa đông" có ý nghĩa biểu tượng nào?
A. Sự thuần khiết, tinh khôi của thiên nhiên.
B. Nỗi buồn, sự lạnh lẽo và cái chết.
C. Sự lãng mạn, tình yêu đôi lứa.
D. Nguồn sống mới, sự tái sinh.
16. Tác giả sử dụng những từ ngữ gợi tả âm thanh nào trong bài "Con đường mùa đông"?
A. Tiếng chim hót, tiếng suối reo.
B. Tiếng gió lay, tiếng tuyết rơi (ngầm hiểu).
C. Tiếng cười nói, âm thanh náo nhiệt.
D. Tiếng nhạc du dương.
17. Tâm trạng chủ đạo của nhân vật trữ tình trong bài "Con đường mùa đông" là gì?
A. Vui tươi, phơi phới.
B. Buồn bã, cô đơn.
C. Hồi hộp, mong chờ.
D. Giận dữ, oán trách.
18. Biện pháp tu từ nào được sử dụng chủ yếu trong câu "Con đường mùa đông, con đường mùa đông / Đã về với tuyết trắng rồi"?
A. Ẩn dụ và hoán dụ.
B. Điệp ngữ và nhân hóa.
C. So sánh và điệp từ.
D. Nhân hóa và ẩn dụ.
19. Câu thơ "Ta đứng trên con đường mùa đông" có thể được hiểu như một lời tuyên bố về trạng thái nội tâm nào?
A. Sự chấp nhận số phận.
B. Sự phản kháng mãnh liệt.
C. Sự tìm kiếm lối thoát.
D. Sự cô đơn và chiêm nghiệm.
20. Tác giả sử dụng những gam màu chủ đạo nào để khắc họa không gian "Con đường mùa đông"?
A. Xanh lá, vàng rực.
B. Trắng, xám, đen.
C. Đỏ, cam, tím.
D. Hồng, xanh dương nhạt.
21. Tác giả dùng từ "ta" để thể hiện điều gì trong bài thơ?
A. Sự khách quan trong miêu tả.
B. Sự gần gũi, chân thành của lời tự bạch.
C. Sự uyên bác, từng trải.
D. Sự xa cách, lạnh lùng.
22. Yếu tố nào trong bài "Con đường mùa đông" thể hiện sự cô đơn của nhân vật trữ tình một cách sâu sắc nhất?
A. Hình ảnh con đường.
B. Hình ảnh tuyết trắng.
C. Sự vắng lặng, không có ai xuất hiện.
D. Cảnh gió lay cành bạch.
23. Trong bài thơ "Con đường mùa đông", tác giả sử dụng hình ảnh "vạt áo ai bay" để gợi lên điều gì?
A. Gợi lên sự mơ hồ, lãng đãng của cảnh vật.
B. Gợi lên hình ảnh người yêu cũ thoáng qua, đầy ám ảnh.
C. Gợi lên sự chuyển động nhẹ nhàng của gió trong không gian.
D. Gợi lên sự hiện diện của một linh hồn đang đi tìm chủ nhân.
24. Trong bài thơ, hình ảnh "vạt áo ai bay" gợi nhớ đến nhân vật nào?
A. Người mẹ.
B. Người bạn thân.
C. Người yêu đã xa.
D. Người thầy.
25. Câu thơ "Gió lay cành bạch" trong "Con đường mùa đông" gợi liên tưởng đến điều gì?
A. Sự sống mãnh liệt của thiên nhiên.
B. Sự mong manh, yếu ớt của cảnh vật trước thiên nhiên khắc nghiệt.
C. Vẻ đẹp rực rỡ của hoa bạch.
D. Sự xuất hiện của những điều bí ẩn.